CON  ĐƯỜNG  LÀNH  BỆNH

 

CHƯƠNG  VI

 

 

Chuyện không cần tranh luận là ngã thức phải là bước đầu tiên dẫn đến tâm thức tối thượng. Vì vậy, như mọi tôn giáo lớn xác nhận rằng tâm thức tối thượng, điều là sự đồng hóa tuyệt đối với ý chí và mục tiêu của Đấng Tạo Hóa, là mục tiêu cao tột của con người, thì đương nhiên là con người tiến bộ dần qua việc gia tăng ý thức về mọi đặc tính của mình. Đó là lý do tại sao việc quan trọng hàng đầu là mỗi cá nhân cần nỗ lực để hiểu bản tính thấp của họ, vì hiểu biết về chân ngã bị ngăn chặn ở mức độ này.
Chúng ta đã thấy là muốn biết chính mình bạn cần phải học nhìn lại bạn mà không than thân, không sợ hãi và không có ảo tưởng. Ba chướng ngại ấy đối với cái nhìn rõ ràng tượng trưng cho một số trở ngại đáng kể cho việc tiến xa. Chúng là hậu quả của vô minh, là nguồn cội của sự mù quáng tâm linh của con người và của sự thiếu minh triết, chúng cũng  tượng trưng cho vài yếu tố có tính phá hoại nhiều hơn mà nhân loại đã sinh ra, và nằm trong số những yếu tố khó khăn nhất phải vượt qua và chuyển hóa, vì chúng là cốt lõi của tính chia rẽ, thế nên là đối nghịch trực tiếp cho mục tiêu căn bản của cuộc tiến hóa.
Tính than thân là một  trong những hình thức gây cản trở cho óc chia rẽ và tình cảm chia rẽ. Ảnh hưởng của nó sẽ giảm lần một khi có ý thức rằng mọi sự sống đều là một. Khi ấy cá nhân bắt đầu thấy mình không còn là đơn vị riêng rẽ mà số mạng độc ác và khó hiểu bắt  phải chịu đau khổ lạ lùng, nhưng là một phần của nhiều sự sống có liên hệ chặt chẽ, là một tế bào trong khối nhân loại, giống như nhân loại là một tế bào trong vũ trụ rộng lớn của những đấng Cao Cả.
Và khi người ta cũng bắt đầu ý thức rằng mỗi người tạo ra định mạng cho riêng mình, cố ý chọn như thế ở cõi cao để thực hiện con đường riêng, thì sự than vãn của họ tự nhiên sẽ giảm đi. Hơn thế nữa, một khi họ có thể chấp nhận rằng việc họ là và làm có thể đóng góp vào mục tiêu tối hậu của toàn thể, thì giá trị của sự đau khổ lẫn thất bại của họ bắt đầu được xem như là một phần của tiến trình chung cho việc chữa lành và thăng hoa nhân loại.
Nhưng bạn chưa đến giai đoạn ấy. Bạn thấy nó như là một giả thuyết hay ho và đôi lúc có tin, nhưng điều ấy không có giá trị thực tế gì khi bạn vẫn chưa cảm được sự hợp nhất với nhân loại, và trên hết thẩy thiếu quyết tâm. Ngay cả khi sinh hoạt với người khác, bạn vẫn giữ tin tưởng là vì lẽ nào đó bạn khác người, cô lập với họ vì tưởng rằng bạn gặp nhiều sự nản lòng, thất bại và bệnh tật hơn người. Vì thế bạn nhủ thầm rằng mình sẽ không bao giờ có thể đóng góp chuyện có giá trị vào công cuộc chung, bạn tức giận chuyện đó và tội nghiệp mình về sự thua thiệt này.
Bạn không thấy rằng đó là vì trong quá khứ bạn đã từ chối cơ hội, khăng khăng giữ thái độ hết sức tiêu cực, không hợp tác hiện vẫn còn chế ngự cái nhìn của bạn sao, rằng bạn chìm đắm sâu đậm trong cảm tưởng cô lập ? Ngạn ngữ có nói 'Ai nghĩ trong lòng ra sao thì họ là như vậy', và bao lâu mà bạn chưa khởi sự thay đổi tư tưởng hằng nghiền ngẫm là bị số mạng đầy đọa, và bắt đầu áp dụng chỉ dạy đã nhận được, xác nhận chúng luôn mỗi khi thấy cay đắng, thì nhất định là bạn làm ngăn cản niềm hy vọng là có thể mở rộng chân trời.
Khi ai đó nghĩ tới mình quá nhiều thì không dễ mà ý thức rằng nguồn cội chính của mọi đau khổ nơi con người nằm trong thái độ ta có đối với hoàn cảnh, hơn là hoàn cảnh gặp phải. Nhưng đó là điều thường xẩy ra. Có người là nạn nhân của tai biến khủng khiếp trong đời riêng và đời công, mà bình thản sáng suốt đón chúng, còn tỏ ra hớn hở nhờ có cái nhìn đúng tầm mức theo giá trị chân thực. Đa số thì làm lớn chuyện không đáng vì họ không có khả năng này, và không thể đặt biến cố trong đời vào bối cảnh rộng lớn của thế giới hiện tại. Khi cố gắng đồng hóa mình với hằng triệu người khác bị khổ sở và thử thách vô vàn hơn họ, thì người ta có thể bắt đầu thấy mình may mắn như thế nào, thay vì có phần số bị ngược đãi phải chịu buồn rầu và mất mát.
Khi than thân và quan trọng hóa khó khăn riêng, bạn thực ra làm điều mà không biết là tăng uy lực của chúng đối với bạn. Bạn khiến mình bị chúng hủy diệt thay vì học hỏi từ kinh nghiệm này, và dù không tin, một phần của bạn hài lòng với thái độ là thấy  mình quan trọng, cao hơn người khác vì sự đau khổ của bạn tệ hơn của người khác. Thực ra thái độ ấy là bám chặt hơn nữa vào việc tự dối lòng. Mỗi khi làm vậy bạn đồng hóa mình với một trong những ảo ảnh lớn nhất, khi nhìn mỗi kinh nghiệm theo quan niệm của cái ngã mà thôi, theo dục vọng và ao ước của nó là có thái độ làm tăng cường hàng rào dựng nên giữa bạn và tính sáng tạo của sự sống. Thái độ không thể kéo dài mà không có ảnh hưởng, thế nên bạn tự tạo cho mình hệ quả không tránh được dưới hình thức cô lập về thể chất lẫn tâm lý đối với lực sống, việc rốt cuộc sẽ phải thành bệnh nhiều hơn, bị khủng hoảng và những bệnh khác.
Nhìn theo khía cạnh rộng rãi hơn thì đau khổ có ý chỉ đường, và cho biết có kháng cự hay không hợp tác với linh hồn nếu bệnh nhân thực sự mở mắt, nó là nỗ lực của linh hồn nhằm tạo quân bình tương đối giữa những lực tác động lên cơ thể dưới cõi trần. Quân bình duy trì được bằng những chu kỳ nhịp nhàng trong thiên nhiên, nhưng con người không còn tuân theo nhịp nữa và do đó không thể theo các nhịp tương ứng ở cõi cao. Nếu làm được vậy thì nhờ vào việc tạo được quân bình đúng đắn giữa những yếu tố đối nghịch trong người và trong xã hội, họ có thể hợp tác một cách tự do và sáng suốt với trọn sự sống một cách hòa hợp.
Vì con người là một phần không tách rời được của thế giới, sự sống bằng cách này hay cách kia luôn luôn chỉ đường, ra dấu, cho tín hiệu. Bạn sẽ khôn ngoan hơn nếu chú tâm thêm vào việc xem đau khổ riêng tư như là thông điệp cần phải giải mã, để khám phá xem cuộc Sống muốn cho bạn hay điều gì về chính bạn, ấy là chuyện đáng làm hơn là than vãn về số phận mình. Hãy xem mọi kinh nghiệm tốt cũng như xấu là sóng trên sông, đưa bạn ra khỏi vùng nước nông ao tù tới biển lớn sáng tạo của thiên ý.
Vẫn còn một điều mạnh mẽ trong người bạn chống đối lại cơn sóng tăng trưởng và thay đổi, bao lâu mà bạn chưa bắt đầu ý thức và chấp nhận các mục đích sâu xa hơn đằng sau tất cả những gì xẩy ra cho bạn, các làn sóng to này không thể mang bạn dễ dàng thoải mái ra khỏi vùng bùn và đá trong sông. Chỉ khi nào, cuối cùng bạn không còn tiếp tục cuộc chống đối đầy đau khổ đối với làn sóng không cưỡng được của thiêng liêng, thì một số lớn vấn đề của bạn mới chấm dứt.
Vào lúc này cho dù viễn kiến và hiểu biết được mở rộng cùng tăng thêm, có điều gì đó của người bạn thường cố tình tránh áp dụng phương pháp mà bạn được dạy để đối phó với tình trạng khó khăn. Khi chuyện như vậy xẩy ra, hãy nhớ lời khuyến cáo của tôi về sự kháng cự trong lòng do các đặc tính của bạn. Ta hãy thử dùng một hình ảnh khác, tôi thường xem bạn như là một vũ viên từ trước tới nay không chịu học những bước của vũ điệu, và không thể hiểu được nhịp của bản nhạc, không những bạn nhẩy sai bước mà còn muốn đi ngược lại những vũ viên khác trong sân khấu cuộc đời. Ngoài việc gây rối cho ai gần nhất, chuyện không tránh được là bạn còn dẫm chân, xô tới lui và xử tệ và bạn đổ lỗi cho tất cả mọi người trừ bạn. Nhạc và bài vũ không nhất thiết là sai, chỉ có vũ viên sai vì từ chối không chịu học.
Thí dụ này chỉ đúng một phần nhưng áp dụng được cho đa số ai không thể thích ứng tốt đẹp với cuộc đời, và thấy khó có được mối liên hệ với người khác. Họ không thật sự quan tâm đến người khác mà chỉ nghĩ đến mình, trách đời, luật pháp trong nước, tính xấu hay sự thiếu hiểu biết của người khác, đổ lỗi cho mọi người và mọi chuyện ngoại trừ chính khuyết điểm của mình.
Điều hết sức cần, nhất là vào giai đoạn tiến hóa này, là có nhận thức rộng rãi hơn về sự kiện là nhiều đau khổ bên trong và bên ngoài mỗi người chỉ là do sự thiếu hiểu biết hoàn toàn về việc hòa hợp thật là gì. Rất ít người có thể thấy được liên hệ đúng đắn giữa các phần với nhau, quân bình đúng đắn trong việc sử dụng năng lực, cho và nhận, nói tóm tắt là hiểu biết rằng biểu lộ tình thương là câu đáp cho mọi vấn đề. Chỉ khi nào điều này được chấp nhận nhiều hơn như là một lối sống thì sức khỏe - tức sự quân bình đúng đắn - thực sự mới có được.
Giai đoạn đi tìm câu đáp cho thắc mắc mà sự hỗn loạn nói chung gợi nên, hỗn loạn mà bạn và cả nhân loại đang chìm đắm hiện giờ, là chặng không tránh được trên đường tiến hóa của linh hồn. Từ sự tối tăm vô minh nhân loại chật vật tiến ra ánh sáng, mù quáng như hài nhi chào đời nhờ nỗ lực và cả đau đớn. Con người cũng chỉ là trẻ nhỏ thiếu hiểu biết, nhưng bị tính thiêng liêng trong chính bản thân và cuộc đời thúc giục tiến lên đến những khải thị mới của chân lý. Chuyện đó rồi sẽ sinh ra đau khổ vì trong con người có quá nhiều thành phần chống đối nhau, nhất là những gì trì trệ luôn luôn sợ hãi thay đổi và cưỡng lại nó. Nỗi đau khổ này là chuyện tốt lành, nhưng người ta chỉ thấy vậy một khi biết nó quả đúng là khai phóng, là thầy dạy, và luôn thức tỉnh, chăm chú, sẵn sàng để học, để tìm ý nghĩa bên trong của nó.
Nay chắc chắn bạn có thể thấy là bỏ giờ và năng lực để than thân, oán trách hiện tại và mơ tưởng về quá khứ hay tương lai vô định không những mất thì giờ mà còn thực sự có hại, bởi nó vừa tiêu cực vừa không sáng tạo nên nó cầm giữ làm cho bạn không tăng trưởng và đổi mới. Hơn thế nữa nó còn nguy hiểm vì làm tình trạng hiện giờ của bạn tệ thêm, việc không chịu sống trọn vẹn và tích cực cho mỗi giây phút đến trong đời mà tìm cách trốn chạy có thể làm sự sống bị thui chột ở mức nào đó, dễ dàng biến thành bệnh tật hay yếu đuối, ngăn không cho hoàn thành phần việc đặc biệt mà bạn muốn làm trong kiếp này.
Mục đích của linh hồn bạn là cái ngã cần học điều mà nó từ chối không học trong những kiếp trước. Nếu nó thất bại lần nữa chắc chắn điều ấy sẽ tạo nên tình trạng tranh chấp mới, khiến bài học hóa khó hơn lần sau. Hệ quả của việc liên tục từ chối không học có thể tích tụ, và nếu nó xẩy ra quá thường, tới một kiếp nào đó cái ngã tuyệt vọng quá vì đau khổ sẽ muốn được hướng dẫn để ra khỏi chỗ tăm tối, như bạn đã làm. Nay có lẽ bạn ý thức rằng chuyện quan trọng, là đừng bao giờ tìm cách trốn chạy bất cứ kinh nghiệm nào hay bất cứ phần việc nào đến với mình, và tốt hơn hãy tìm hiểu ý nghĩa của chúng.
Vậy thì, từ nay trở đi cố nhìn sự đau khổ của bạn theo cách tôi đề nghị. Ráng tìm hiểu xem linh hồn của bạn đang muốn cho bạn biết gì về chính mình và nhu cầu thực sự của mình. Cùng lúc, ý thức là nếu bạn chấp nhận sự đau khổ để tăng trưởng và trải qua nó với lòng can đảm, thông minh thì nó có thể làm nẩy nở khả năng và tính chất mà bạn chưa có, đây là những tiềm năng còn ẩn kín trong phần cao của bản thể mà con người trong cái ngã chưa có phương tiện để biểu lộ.
Chuyện cũng có ích nếu bạn nhìn khó khăn hiện tại của mình tương tự như sự thử thách, thử lòng mà người chí nguyện thời xưa trải qua trong đền thờ để được chứng đạo (initiation), nhưng ngày nay nó có hình thức là khó khăn thường nhật trong thời đại có căng thẳng bất thường, vì thử thách về lòng kiên nhẫn, sức mạnh nội tâm và can đảm luôn luôn cần thiết trước khi có tiến bộ xa hơn một mức nào đó.
Nhưng bạn cũng không nên quên giá trị của nó trong tiến trình mà tôi thường nói, là thăng hoa nhân loại. Bởi mỗi cá nhân sẽ hoàn thành một điều riêng trong kế hoạch chung, bạn nên thử khám phá xem phần đóng góp của mình là gì; mầu sắc nào bạn sẽ vẽ vào bức tranh muôn mầu của nhân loại, sợi chỉ nào bạn sẽ dệt vào tấm thảm chung, nốt nhạc nào bạn sẽ xướng lên vào điều thường khi có vẻ là tiếng trúc trắc của đời hiện nay, cái đúng ra chỉ là âm thanh cõi trời bị biến thể do nhạc cụ bất toàn, vị trí nào của bạn trong sự lui tới nhịp nhàng của vũ viên trên sân khấu đời.
Chân Ngã của bạn biết câu trả lời cho tất cả những câu hỏi này, thế thì khi cuộc đời có vẻ hết sức vô nghĩa không hứng thú, mầu sắc ảm đạm, nốt khó nghe lạc điệu, hãy nhớ rằng đó chỉ vì mắt bạn chưa thấy phần việc mà bạn phải làm trong kế hoạch chung phức tạp, tinh tế của toàn khối, và hãy giải quyết bằng cách tập kỹ thuật mà tôi đã dạy bạn. Bao lâu mà chưa thành công một phần, bạn phải chấp nhận giai đoạn này như là chuyện hiển nhiên cần thiết, và như vậy có giá trị, ít nhất nó sẽ khiến bạn hướng về linh hồn thường hơn để được giác ngộ, và có sự hiểu biết sâu xa, uyên thâm hơn.
Tôi biết bạn xem thái độ ấy đôi lúc gần như bất khả, khi bóng tối và sự nản lòng xem ra quá nặng nề không có cách gì làm tan được. Nhưng hãy thử nghĩ, để cho mắt người thấy được hình thể - là ý tưởng được cụ thể hóa - thì không phải bóng tối cũng cần thiết y như ánh sáng sao ? có cách nào khác để biết được ánh sáng trừ phi so sánh với điều đối nghịch ? Cũng y vậy, chân thiện mỹ thành sự thực đáng ao ước cho ta chỉ vì ảnh hưởng của sự đối  nghịch là ác độc, đau khổ và hỗn loạn gây cho tâm trí người. Hơn thế nữa đó là những sự thúc đẩy, giục dã, kích thích làm họ tỉnh giấc khỏi sự thờ ơ, hờ hững và thúc đẩy họ tìm cách thoát bằng việc khám phá sức mạnh tiềm tàng của chính bản thân.
Cái nỗ lực từ từ để khám phá căn nguyên bí ẩn mà từ đó mỹ lệ và chân lý nẩy sinh, soi sáng tình trạng hỗn loạn của họ, sẽ chỉ họ tìm cách biểu lộ quyền năng thiêng liêng trong người. Thay vì than thân bạn nên mừng rằng không bị trở ngại như đa số người, vì ít nhất trong kiếp này định mạng đã ép bạn phải nhận ra sự vô minh, bất lực của chính mình, bị thúc đẩy để xin được chỉ cách chữa lại khiếm khuyết của chính bản thân.
Bạn chớ nên nghĩ rằng thay đổi nhận thức như vậy sẽ tự động giải thoát bạn khỏi đau khổ trong kiếp này hay những kiếp khác. Làm sao được ? Ngay cả khi nó mạnh mẽ tới mức trọn định hướng trong đời của bạn được thay đổi một cách mầu nhiệm, thì cũng vẫn cần phải có thử thách, phải gặp nhiều kinh nghiệm mới cũng như cũ theo cách mới lạ như minh triết mới đạt được của bạn yêu cầu. Nó có nghĩa bạn vẫn phải gặp hệ quả do vô minh trong quá khứ sinh ra, trải qua nó và chuyển hóa trước khi tất cả sự thiếu quân bình và yếu kém của thân xác, trí tuệ, tình cảm có thể hoàn toàn bị loại trừ. Khi có thêm hiểu biết và thiên nhiều hơn về mặt tinh thần, bạn sẽ thấy mình có thể đối phó tốt đẹp với tất cả thử thách như vậy, làm cho không sinh ra nguyên cớ mới nào 'gây bệnh'.
Thêm vào đó, chỉ bằng cách phát triển khả năng trải qua mọi thăng trầm của đời một cách khôn ngoan và với hiểu biết, mà đặc tính cao mới có thể nẩy nở. Nay hẳn chuyện rõ ràng là phương tiện duy nhất để ai giống như bạn, từ trước tới nay tin mình là tù nhân của nghịch cảnh, có thể tách ra khỏi tâm trạng bi quan và tiêu cực như vậy, là ý thức và chấp nhận rằng nghịch cảnh luôn luôn là người bạn chân chính trá hình, một khi ta hiểu chuyện. Tôi khuyên bạn trong tương lai hãy gắng xem biến cố nào có vẻ như làm tan vỡ đời bạn, hay trói buộc bạn, thực ra là một phần của tiến trình giải thoát.
Thử thách tột đỉnh không hề là hết hy vọng có một đời phong phú hơn với nhiều cơ hội lớn lao. Đúng ra nó có thể là một cách để mang nạn nhân ra khỏi rối rắm, có tự do rộng rãi hơn và sự sáng nhiều hơn từ trước tới nay, một khi họ chịu nghe để tìm đường ra khỏi nơi đen tối, nhưng điều này chỉ xẩy ra khi họ thưa với mầm sáng thiêng liêng toàn tri trong người là 'Xin theo ý Chân Nhân '.
Sự chấp nhận hoàn toàn ấy dĩ nhiên là một trong những thái độ khó nhất mà cũng thiết yếu nhất cần phải có cho ai muốn được lành bệnh, và nó phải là sự chấp nhận tích cực dựa trên hiểu biết mà không phải là lòng cam chịu tuyệt vọng, tiêu cực. Trên thực tế chỉ có hiểu biết thực sự mới khiến việc này có thể xẩy ra, và lý tưởng mà nói thì người ta cũng nên tỏ lòng biết ơn là cơ hội mới được trưng ra, cho họ áp dụng một thái độ mới về sự sống và chứng thực giá trị của nó.
Nghe khó quá ư ? Ban đầu dĩ nhiên là khó và sẽ còn khó khăn trong một thời gian dài, bây giờ bạn có thể tin rằng đó là chuyện bất khả, nhưng tôi đoan chắc với bạn là không phải vậy nếu có kiên nhẫn và chịu thực hành. Chuyện có thể có lợi ở đây nếu bạn nhớ là cái nhịp điệu tăng trưởng tự nhiên cần phải diễn ra chậm chạp, để gốc rễ được vững vàng. Có ước muốn tăng trưởng và phát triển khả năng tinh thần là đủ để khởi sự. Cái ý thức là không có gì xẩy ra cho bạn mà không có nguyên do chính đáng, không có gì là tự nhiên mà có, 'từ ngoài' đột nhiên áp đặt vào cho bạn, cũng giúp ích cho việc tập có quan niệm mới.
Có thêm hiểu biết về cách những luật của vũ trụ tác động cũng có thể cho bạn ý thức là về một khía cạnh sâu xa hơn thì 'kẻ thù' của bạn, điều làm bạn mất sự bình an và cản trở ao ước của bạn, luôn luôn tượng trưng ở mức này hay mức kia một phần nào đó chưa thăng hoa trong người. Thế nên mỗi lần gặp trở ngại, bạn sẽ từ từ có thể nhận ra yếu kém nào đang được lộ diện. Cố xem mỗi trở ngại như là chất xúc tác có thể làm cho chân lý mới mẻ nào đó nẩy sinh, và mừng đón nó như thân hữu tặng quà cho bạn.
Cuối cùng, nếu tiếp tục nỗ lực này bạn sẽ có thể đón nhận tai biến, lòng bất nhân, thương tổn, vô ơn giống như bạn được vàng, và lời chỉ trích tệ hại sẽ có giá trị cho bạn nhiều hơn lời khen của thân hữu. Nhờ bỏ được lòng kiêu hãnh là điều gần như luôn luôn ngăn không cho chấp nhận chân lý, bạn sẽ khởi đầu xem ngay cả kẻ thù số một của bạn, dù là người, tình cảnh hay điều gọi là 'định mạng', như là ân nhân lớn lao nhất, chúng sẽ được xem như là tác nhân gửi tới để giúp bạn phát triển đặc tính tinh thần như tha thứ, thông cảm và cao hơn hết thẩy, có lòng nhân đối với sự vô minh và mù quáng của nhân loại, việc luôn gây thương tổn cho chính con người.
Thảm kịch là có quá nhiều cơ hội đầy giá trị đưa tới mà cái ngã bác bỏ, vì chúng không có hình thức giống như ao ước của người. Rất ít người có thể biết được giá trị thực sự của kinh nghiệm, đọc được ý nghĩa thầm kín mà nó chứa đựng, nên họ lỡ cơ hội lọc được vàng từ điều có vẻ như chỉ là rác rưởi. Bởi vàng này tức là chân lý, luôn luôn ẩn dấu trong kinh nghiệm bình thường nhất của đời và có thể lọc ra được từ mọi chuyện trong đời. Nó được trưng ra lần này rồi lần kia cho con người, cho đến khi nào họ học cách nhận ra nó nhờ minh triết và phân biện, và biết mau mắn chấp nhận bất cứ điều gì đến với mình, chỉ nhắm tới việc khám phá quyền năng tinh thần mà món quà đặc biệt này là biểu hiện.
Lẽ tự nhiên lúc mới đi tìm bạn sẽ thường không có nhận thức đúng đắn, nó là một trong những điều khó nẩy nở nhất, và lắm tu sĩ uyên thâm của đạo giáo vẫn còn phải học nhiều điều về chuyện quả là học thuật sâu xa. Tuy vậy dù vấp té bao lần, bạn không nên tự trách mình, thấy lo lắng hay căng thẳng. Người sơ cơ mong đợi hay đòi hỏi quá nhiều nơi mình, đặt tiêu chuẩn cao quá khả năng hiện tại, tập xử sự như vị thánh trước khi đặt bước đầu tiên lên đường dẫn tới sự thánh thiện, thì rất dễ có lòng cao ngạo và người Hy Lạp khi xưa tin là sẽ bị thần thánh quở phạt, mà thần thánh là gì nếu không phải là lực tiến hóa ?
Hãy ý thức rằng thất bại không đáng kể như lối suy nghĩ thường tình của nhiều người. Nếu tìm hiểu thì chúng có thể được xem như ngón tay chỉ đường, nhưng chỉ ai có lòng can đảm và sáng suốt đi tìm căn cội sâu xa ẩn kín mới biết thế. Nguyên do đích thực của khuyết điểm trong người nằm ở căn cội ấy, khiến cho thất bại là điều không tránh được. Hiện tại bạn không bị đòi hỏi phải làm gì nhiều hơn ngoài việc cố dùng mỗi cơ hội đến với tâm thức đang phát triển của bạn để có hiểu biết thêm. Hãy thành thật tìm xem bạn có thể học được gì từ tất cả những chuyện xẩy đến cho mình, tốt cũng như xấu, và chúng cho biết gì về chính mình cùng thế giới của bạn.
Có lẽ bây giờ bạn bắt đầu hiểu được lý do vì sao bệnh tật không phải luôn luôn 'được phép' chữa lành. Vì cái ngã không chịu học bài học đặc biệt mà bệnh tật được dùng để dạy. Trong cuộc sống, bệnh và thảm kịch là triệu chứng của sự bất hòa và mất quân bình sâu xa, nếu được chữa lành trước khi nguyên do sâu xa này cảm nhận được và loại bỏ, cái ngã sẽ lại gặp xáo trộn tương tự ở thời điểm khác chưa chắc thuận lợi bằng lúc này.
Nếu mục tiêu thực sự là đạt tới tình trạng khỏe mạnh lâu dài, thì cần vun trồng thái độ khôn ngoan về hiểu biết và chấp nhận. Bạn có thể tự khuyến khích bằng cách nhớ rằng với mỗi nỗ lực rửa sạch căn cội bị nhiễm độc, bất kể làm vậy gây căng thẳng ra sao cho cá nhân, bạn sẽ loại trừ được nguyên nhân đã đưa bạn tới tình trạng hiện giờ. Bạn cũng sẽ tạo được sự hòa hợp cho khung cảnh quanh mình. Tôi có nhấn mạnh khi trước là khi bầu không khí bên trong và bên ngoài trở nên tinh khiết, ổn định hơn, nó sẽ thu hút những lực và quyền năng mà trong kiếp này bạn không thể tiếp xúc được, nhưng chúng sẽ thuộc về bạn để sử dụng trong tương lai, trong khung cảnh rộng lớn hơn là cho riêng mình. Lẽ dĩ nhiên điều này tùy thuộc vào việc bạn có khôn ngoan đủ để không hề quên rằng chúng phải không được dùng thuần cho mục tiêu cá nhân.
Việc dùng năng lực và quyền năng tinh thần, biểu hiện của Chân ngã, cho lợi ích cá nhân trên thực tế là một hình thức tà đạo, dù hiển nhiên là người ta thường không thấy như vậy. Nhiều vấn đề ảnh hưởng con người lúc này sinh ra từ việc lạm dụng điều giao phó cho người, điều ấy mang lại tai họa không tránh được vì nó đảo lộn và sau đó nhiễm độc chất liệu. Nó sẽ làm hư chất liệu thanh bai trong các thể của những kiếp tới, nếu không phải trong kiếp hiện tại, và sẽ tiếp tục tác động lên con người cho tới khi nào họ thanh tẩy được chúng. Bạn đã phạm nhiều tội như thế trong quá khứ, nên chúng là nguyên do của vài khó khăn bạn gặp hiện nay.
Vì vậy, bây giờ hãy khởi sự cách hành động trong đời sống hằng ngày sao cho việc thanh tẩy được tiến mau lẹ, bằng cách đem sự hòa điệu và hạnh phúc vào môi trường của bạn. Hãy quên nỗi đau đớn và u sầu của chính mình bằng cách giúp đỡ người khác. Theo cách ấy, bạn sẽ dần mở được những con kinh qua đó Linh hồn có thể gửi ánh sáng rực rỡ chữa lành xuống không những cho bạn, mà còn cho tất cả những ai bạn có liên hệ. 

 

CHƯƠNG  VII

 

 

Chúng ta đã cùng nhau tìm hiểu một số nguyên nhân và hậu quả của việc than thân, và thấy rằng chẳng những làm vậy vô ích mà còn nguy hại; hôm nay chúng ta sẽ xem xét bản chất và điều nguy hiểm của lòng sợ hãi.
Sợ hãi là tình trạng thông thường của mọi người, và có lẽ là nguyên nhân lớn nhất gây hại cho sức khỏe thân xác, tình cảm và tâm thần. Nếu không tin bạn hãy thử phân tích những khuyết điểm, lỗi lầm, thói quen, niềm tin và ham muốn mạnh mẽ của người bình thường, và bạn sẽ kinh ngạc khám phá ra vai trò của lòng sợ hãi ở mọi tầng lớp, bao nhiêu là hình thức của nó và những dạng mà nó trá hình, cùng ảnh hưởng của nó trong cách cá nhân phản ứng với kinh nghiệm.
Nỗi sợ hãi đối với bạn như với đa số người thì vẫn là anh xà ích cầm cương bầy ngựa tình cảm, tâm trí và ý chí, và thường là đụng khối đá vô minh làm tan nát chiếc xe. Bao lâu mà quyền kiểm soát còn nằm trong tay kẻ này và quyền lực của hắn ta đối với bạn còn mạnh, thì con đường hỗn loạn và nguy hiểm ấy sẽ còn tiếp tục.
Thế thì rõ ràng một trong những điều đầu tiên phải làm là học để biết cách tự bạn cầm cương điều khiển, hay đúng hơn là đặt sự điều khiển vào tay của người xà ích thực sự là Chân ngã của bạn. Khi có thể làm được vậy dù chỉ mới một phần rất nhỏ, bạn sẽ có thể khiến nỗi sợ hãi thành tôi tớ cho bạn, tức chỉ sử dụng chúng khi nào hữu ích để báo cho bạn hay có nguy hiểm, và bạn không còn bị chúng đè bẹp bất lực, là nạn nhân cho ảnh hưởng tiêu cực phá hoại của chúng. Muốn làm vậy, trước hết chuyện hệ trọng là khám phá xem lòng sợ hãi đã nắm quyền kiểm soát tới đâu, và chỗ nào cội rễ nó mạnh mẽ nhất trong người bạn.
Một cách là xem xét kỹ lưỡng bản chất của hành động và phản ứng của bạn. Chẳng mấy chốc bạn sẽ khám phá là có rất ít hành động và phản ứng không bị lòng sợ hãi chi phối, hãy nhớ rằng lòng kiêu hãnh, ham muốn thành công, ngưỡng phục và những thôi thúc khác có vẻ như không liên quan gì với nhau, thường có chung lòng sợ hãi là động cơ căn bản thúc đẩy. Chút thực tập nho nhỏ ấy sẽ chứng minh cho bạn thấy là lòng sợ hãi phải được hóa giải tới độ nào trước khi bạn có thể thắng cuộc.
Tôi chủ ý dùng chữ ' hóa giải ' vì trong khi nhấn mạnh với bạn vào lúc này lòng sợ hãi là một trong những trở ngại chính cho sự tiến triển của bạn, tôi không muốn nói là lòng sợ hãi không có chỗ đứng hợp lý của nó như là tác nhân hữu ích cho sự phát triển của phần lớn nhân loại. Như thường lệ mọi việc tùy thuộc vào giai đoạn mà cá nhân đang phát triển.
Hiển nhiên là trong giai đoạn sơ khai (nhiều người còn trong giai đoạn này dù họ tự cho rằng mình văn minh tiến bộ, vì không như nhiều người tưởng, chúng ta vẫn chưa thoát hẳn thú tính hay tính dã man) lòng sợ hãi là điều cần thiết. Nó thúc đẩy con người phát triển một số tính chất quí giá nhất, và còn là động cơ cho nhiều cải tổ vĩ đại. Nó cũng tránh cho họ những chuyện có tính tự hại thân, và khiến trọn cộng đồng chỗi dậy khỏi cảnh thờ ơ, băng hoại, tự mãn.
Nhưng tới một giai đoạn phát triển của người, lòng sợ hãi phải được thay bằng tình thương và minh triết, cùng với sự nhìn nhận là có những lực tinh thần mà khi được khơi dậy đúng cách, có thể hướng dẫn hành động của mỗi người một cách chắc chắn hơn là những lực mù quáng và sơ đẳng trong quá khứ.
Lòng sợ hãi là khuynh hướng chia rẽ rõ rệt. Tính này ban đầu giúp cho linh hồn thoát kiếp thú thành người, nhưng khi làm được vậy rồi thì nó không còn nét xây dựng nữa mà trở thành phá hoại. Trong lúc con người ngày càng ý thức nhiều hơn về nhu cầu cần hợp tác, anh cũng thấu hiểu nhiều hơn về tính hợp nhất với Vạn Vật. Khi ấy lòng sợ hãi bị xem là điều nguy hại cho bước tiến của cuộc tiến hóa, và trí não người dần dần ý thức rằng điều gì có giá trị, hay cần yếu và do đó 'tốt lành', ở một giai đoạn tiến hóa có thể trở thành 'xấu', hay ít nhất gây trở ngại khi họ đạt tới trình độ cao hơn. Giá trị của mọi giai đoạn hay huấn thị thì tương đối so với việc nó là động cơ thúc đẩy, hay làm cản trở cho sự tiến bộ của người.
Tuy vậy ở gần như bất cứ giai đoạn nào của người, trong tâm họ lòng sợ hãi vẫn còn đó và chi phối hành vi của họ dù chỉ dưới hình thức là giấc mơ, điều thúc giục trong tiềm thức hay hồi ức mập mờ, phát sinh từ tiềm thức của cả giống dân hay của cá nhân. Từ những điều này, và dĩ nhiên là từ những thôi thúc chính đáng và hợp lý của việc tự bảo vệ, mà vô số lòng sợ hãi nẩy sinh.
Thế nên có điên rồ mới đề nghị rằng ngay cả với ai tự cho là mình đã tiến hóa cao, nên loại trừ tất cả nỗi sợ hãi trong tim, vì các nỗi sợ hãi sẽ tiếp tục biểu lộ và cho ra ảnh hưởng mạnh mẽ đối với hành động của con người, cho tới khi họ đạt tới mức những ảnh hưởng chế ngự họ phần lớn phát xuất từ Chân ngã. Khi ấy, cái nhìn tinh thần và cảm nhận đúng đắn hơn về các giá trị sẽ khiến họ thoát khỏi uy lực của chúng.
Đó là giai đoạn mà tuy đa số người không nhận biết, tất cả ai tìm kiếm hạnh phúc, sự viên mãn đều đang nhắm tới, nó là giai đoạn không thể hòa đồng với sự thắng thế của vô số người hiện đang chi phối nhân loại, nhưng khi con người càng lúc càng thành công trong việc nhận biết và tuân theo tiếng nói của Chân ngã, thì lòng sợ hãi dần dần bị những lực cao mà người tiến xa có thể tiếp xúc và biểu lộ, thu hút chúng.
Cho đa số nhân loại ngày ấy vẫn còn xa, vào lúc này bệnh tật, đau ốm và rối loạn đủ mọi kiểu sinh sôi nẩy nở thành lòng sợ hãi, khi thế giới ngày càng trở nên hung bạo, cạnh tranh nhiều hơn thì lòng sợ hãi làm con người thấy là họ ngày càng thiếu an toàn.
Đối với bạn khi phần tốt lành trong người chưa nẩy nở đủ mạnh, để loại trừ ảnh hưởng tệ hại nhất mà lòng sợ hãi gây ra cho sự an ổn trong người, chuyện nên làm là tìm cách để ít nhất kiểm soát nó và cũng chuyển hóa phần nào tình cảm này. Cho đa số người giống như bạn là hết sức nhậy cảm, lo lắng, có khi còn có tính siêu hình (psychic) một chút thì thời đại hiện giờ đặc biệt khó khăn cho họ. Phản ứng của họ đối với làn sóng chấn động của nỗi sợ hãi tập thể, sự rung động rất đỗi mạnh mẽ của cảm xúc, lo lắng, tức giận và bạo động đang lan tràn trên thế giới có lúc trở thành không chịu được nữa, và do đó sẽ ảnh hưởng tệ hại cho thể sinh lực. Việc này hiển nhiên cho phản ứng tương tự lên những bộ phận của thể xác. Thế nên chuyện lại càng cần thiết là ai như vậy nên học cách bảo vệ chính mình đối với các tấn công không ngừng này.
Chuyện mà bạn cần là học cách đề phòng, để có thể làm giảm thiểu thật nhiều các đe dọa đặc biệt cho sự quân bình tình cảm của bạn. Tôi đề nghị rằng trước tiên, bạn nên ý thức là bao nhiêu năng lực và thì giờ, điều có thể dùng vào chuyện có tính xây dựng hơn và dùng để củng cố thân xác cùng làm cái trí lặng xuống, đã bị phí phạm qua việc hồi hộp lo nghĩ đến những tình cảnh, việc không may và thất bại mà nhiều phần có thể không bao giờ xẩy ra. Việc dùng óc tưởng tượng theo cách tiêu cực như vậy thường đi kèm với lòng sợ hãi. Con người sợ rất nhiều chuyện với hệ quả là chúng làm suy yếu ý chí, sự quyết tâm, trở thành chướng ngại tình cảm mạnh mẽ, ngăn chặn hành động tích cực, và ảnh hưởng tới đáp ứng của họ trước khi cơ hội và hoàn cảnh xẩy ra.
Chẳng những chỉ có thế, chúng còn tạo ra hình tư tưởng là trung tâm năng lực ở cõi thanh, chứa năng lực tiêu cực đã sinh ra chúng. Những hình này có thể thực sự ảnh hưởng bầu không khí với lực mà chúng phát ra, và do vậy tác động bất cứ ai trong vòng ảnh hưởng của chúng. Nguyên tắc này đương nhiên áp dụng đồng đều cho luôn hình tư tưởng lạc quan và tích cực.
Trong bất cứ trường hợp nào, tương lai thường khi không giống như chuyện ghê gớm mà nhiều người lo sợ cho cuộc sống riêng của mình trong lúc kinh hoảng ghê gớm hay ảm đạm. Nhưng nếu hình tư tưởng như vậy được tạo ra thường xuyên và nghiền ngẫm mãi, chúng sẽ chứa đầy lực thu hút tới mức hình có khuynh hướng lôi kéo về người tạo ra hình, đúng cái kinh nghiệm mà họ sợ hãi.
Vì vậy nên nhớ rằng khi liên tục tạo ra hình ảnh việc bạn không thể đối phó với một tình cảnh hay vấn đề nào, thì ấy là bạn đang thực sự thêm vào hình năng lực tiêu cực, hình sẽ có khuynh hướng tạo nên bầu không khí mà nỗi sợ hãi của bạn dễ dàng thành chuyện có thật. Cùng lúc đó bạn làm giảm chính quyền lực và khả năng của bạn ở cõi trí, và trên hết thẩy ở cõi tinh thần. Tuy nhiên những quyền năng này cũng có thể được thêm sức, củng cố lại để cho phép bạn đối phó với tình cảnh nếu đó là chuyện không tránh được.
Theo cách mà bạn thường suy nghĩ thì hàng ngày và hàng giờ bạn đang tạo những tính chất, quyền năng và khuynh hướng tương tự cho con người bạn. Những điều này đương nhiên ảnh hưởng trọn định hướng của bạn về cuộc đời. Hệ quả là mọi cố công nhằm chuyển hóa thái độ tiêu cực – vốn bị lòng sợ hãi và lo lắng chế ngự - thành điều tích cực làm kích động, gợi lòng tự tin, sẽ giúp bạn đối phó được với vấn đề khi nó xẩy tới, và theo với thời gian sẽ dần dần loại trừ được sự tấn công ghê gớm nhất của lòng sợ hãi và tuyệt vọng.
Nhưng khi tới giai đoạn thật tâm nhìn nhận có sự hiện hữu của một tâm năng lực trong lòng cao hơn con người phàm tục, điều có thể và nên được kêu cầu để trợ lực, cho hứng khởi, thì trọn câu chuyện sẽ thay đổi, vì bạn sẽ biết chắc là mình không đơn độc chiến đấu. Khi chưa đạt tới giai đoạn này, hãy cố tập cho quen với việc chuyển hóa lối suy nghĩ tiêu cực thành tích cực, cho tới khi nó trở thành thói quen. Mỗi lần làm vậy là bạn gia tăng khả năng biết chấp nhận mọi kinh nghiệm như là sự thách đố hơn là sự đe dọa, và sẽ có được sức mạnh đối đầu với thách đố nếu nó tới.
Tuy vậy nếu vào lúc này mà việc cố công loại trừ tư tưởng sợ hãi có vẻ bất khả, và bạn tiếp tục bị ám ảnh về nỗi sợ hãi việc tương lai, không phải vì óc tưởng tượng mà vì chuyện rất có thể xẩy ra như bị đau đớn thêm, mất mát cá nhân, tuổi già, cuộc sống thiếu thốn vật chất và tình thân là điều mà xem ra thiết yếu cho đời bạn, thì tôi xin đề nghị bạn dùng một kỹ thuật khác. Hãy trực diện với nỗi sợ hãi của bạn, vì trốn lánh hay nhắm mắt với điều mà ta tin là không thể tránh được thì không hề có ích gì, nhưng tôi sẽ ráng chỉ cho bạn thấy là ngay cả việc xem là không thể tránh được vẫn có thể không xẩy ra, hay khi nó tới thì có thể không khủng khiếp như bạn tiên liệu.
Một trong những nhà thơ sáng suốt nhất đã viết:
Bởi chuyện của người vẫn chưa rõ rệt.
Vậy hãy bàn điều tệ nhất có thể xẩy ra.
Khi đã tưởng tượng ra 'điều tệ nhất có thể xẩy ra', hãy tìm cách xem làm sao đối đầu tốt nhất với chuyện như vậy, và giải quyết nó theo cách sáng suốt nhất; hành động nào ở cõi trần – nhưng quan trọng hơn nữa là thái độ tinh thần –, có thể giúp bạn giải quyết vấn đề ở mọi mức khi có đòi hỏi.
Một cách để làm là xem kinh nghiệm như nó xẩy ra cho người khác. Bước ra ngoài nó, tách rời khỏi nó trong điều kiện riêng của bạn, và trên hết thẩy tách ra khỏi phản ứng tình cảm của bạn. Xem xét coi bạn sẽ đưa ra lời khuyên thực tế nào cho ai bị cảnh như thế. Tưởng tượng là họ giải quyết nó một cách hữu hiệu, khôn ngoan. Ráng thấy luôn lòng hứng khởi và sức mạnh có thể được gợi nên, khi họ tìm cách xem xét vấn đề sao cho có được nhận thức cao hơn về chuyện. Nhưng chuyện cũng quan trọng là tưởng tượng họ không những có thể đối phó được với sự việc, mà còn có được lợi ích với điều mà mới thoạt nhìn thì có vẻ như là thảm họa không đường thoát. 
Thí dụ, hãy nghĩ tới cách có thể thực sự biến kinh nghiệm thành chuyện tốt lành, nó có thể dạy cho anh bài học gì, và khi chấp nhận nó với lòng can đảm thì làm sao anh có thể thâu thập được đức tính, sự khôn ngoan, sức mạnh đạo đức, và trên hết thẩy khả năng có thể giúp được người khác trong cảnh tương tự. Nỗ lực như vậy, nhằm khách quan hóa nỗi lo sợ của bạn, sẽ cho phép bạn xem xét một cách thản nhiên hơn những khía cạnh khác nhau của chuyện đe dọa cá nhân bạn. Đó là việc cần và khó mà đạt được. Nhìn ngắm vấn đề của người khác không thành kiến và thấy rõ sự thật, luôn luôn dễ làm hơn là nhìn chuyện của chính mình, điều hay vướng vào tình cảm, nỗi lo sợ và hy vọng riêng tư.
Nhưng nếu bạn chịu thử làm như thế, và quyết định có thái độ tốt nhất nào nếu nỗi sợ hãi thành sự thực, thì bước quan trọng kế là ráng để lại mọi chuyện sau lưng. Đừng tiếp tục nghiền ngẫm nó hay nghĩ tới nghĩ lui trong trí. Bạn đã có quyết định, đó là tất cả điều bạn có thể làm, nay để hết mọi chuyện qua bên. Bất cứ khi nào tư tưởng trở lại mà nó sẽ làm vậy, hãy cố gắng thay nó lập tức bằng sự xác quyết đầy tự tin, là cho dù điều gì xẩy tới thì bạn luôn luôn được trợ giúp để đối đầu với tình thế một cách khôn ngoan và xây dựng. Thỉnh thoảng xem lại khả năng mình cũng là chuyện có ích, coi bạn đã có tiến bộ gì trong việc tạo nên những vũ khí tinh thần để dùng trong các trường hợp như thế.
Bạn có thể thấy rằng cho tới nay không một điều gì tôi đề nghị giúp được gì mấy cho bạn, tuy làm thí nghiệm thì có lợi. Vậy chúng ta hãy xem có thể tìm ra những phương pháp khác giải tỏa được cái áp lực to tát, gồm nhiều yếu tố mà từ những ngày đầu đã ảnh hưởng đến sức khỏe của bạn, chi phối tâm trí cùng tình cảm và làm biến dạng trọn thái độ của bạn với cuộc sống. Chúng ta đã xem xét cái tác động lớn lao mà trí não có thể có đối với tình cảm, và thấy rằng một trong  những quyền năng hết sức mạnh mẽ và sáng tạo của nó là sức thu hút.
Một phương pháp vô cùng quan trọng để đối phó với bao nhiêu là tư tưởng tiêu cực và đôi khi có tính đe dọa, chuyện thường xâm lấn tâm trí mọi người nhưng đặc biệt hơn là người như bạn có nhậy cảm khác thường với bầu không khí, và vì vậy trở thành nạn nhân cho lòng sợ hãi và lo lắng chung hiện đang nhiễm trọn bầu không khí tình cảm của thế giới, là cố tâm chú ý vào nơi khác. Nó có nghĩa tập trung tư tưởng hoàn toàn vào một ý, hay sinh hoạt không có liên hệ gì với tư tưởng đang ám ảnh lúc bấy giờ. Sự chú ý là một trong những cách mạnh mẽ nhất của việc tụ năng lực vào một tâm đặc biệt, vì nó làm tâm thức rút khỏi tất cả những địa hạt khác của tư tưởng, ý chí hay tình cảm, và do đó tuôn năng lực vào trọng tâm mới. Khi làm được vậy thì ngay cả ý thức về sự sống của thân xác cũng có thể tạm thời bị lãng quên.
Ta hãy lấy một trường hợp quá mức làm thí dụ. Khi đau răng thì bình thường không thể nào quên dù chỉ trong phút chốc và ta tập trung mọi điều vào chuyện này, ngay cả ngón tay cũng không tránh được việc sờ vào cái răng đau. Nay giả thử có chuyện nguy ngập bất ngờ xẩy tới, như chuyện khẩn cấp, tai nạn, nhà phát hỏa, ai bị nguy hiểm kêu la cầu cứu. Sự chú ý lập tức chuyển hướng, trọn năng lực trước đây bị thu hút vào cơn đau nay trụ vào chuyện khẩn cấp mà nếu đủ căng thẳng còn có thể khiến nó tạm thời bị quên đi, hay ít nhất giảm thiểu mạnh mẽ, vì tất cả quyền năng của trọn cái ngã nay tập trung ở nơi khác.
Hay thử xem một tình trạng ít căng thẳng hơn như ai đó dồn hết tâm trí vào việc giải quyết một vấn đề khó khăn, thí dụ là khoa học gia, thương gia hay ai chú tâm vào một nước cờ. Người như vậy có thể hoàn toàn đồng hóa với việc họ đang làm và không còn biết chuyện gì khác đang xẩy ra chung quanh họ, ngay cả khi có quấy rầy, tiếng ồn, cảm giác nóng hay lạnh. Khả năng có thể chuyển sức chú ý từ một trọng tâm này sang cái khác nhờ việc hoàn toàn đồng hóa của cái ngã vào một điểm, và do vậy với năng lực phát sinh từ đó, có thể cho giá trị lớn lao trong việc đem tâm thức ra khỏi những lượn sóng lên xuống của lòng sợ hãi và lo lắng.
Như thế khi bạn thấy mình bị nằm trong tình cảm ám ảnh hay suy nghĩ nào đó mà không thể thoát, bị nó kềm chặt dằng dai tấn công trở tới trở lui, hãy ráng chuyển tâm trí theo cách này sang chuyện khác vô tư hơn, không liên quan gì đến quá khứ hay tương lai mà với hiện tại và ngay đây. Trong trường hợp bạn, chuyện tốt nhất có thể là một vấn đề siêu hình, hay không chừng là điều liên hệ với kỹ thuật của việc làm có tính sáng tạo đặc biệt của bạn. Hãy nhất quyết tập trung tư tưởng vào đó, tìm cách đào sâu. Theo cách ấy tự động năng lực đang xoáy quanh vô ích sẽ được chuyển sang trung tâm mới. Căng thẳng được giải tỏa và thăng bằng tái lập nếu bạn trì chí. Vì căng thẳng phần lớn là do sự tập trung năng lực không đáng vào vấn đề hay chuyện đe dọa thể xác, tình cảm, trí não có liên quan đến cái tôi. 
Câu nói thông thường 'Nghĩ tới chuyện khác đi' có căn bản vững chắc, và nhiều người tự động làm mà không biết chuyện thực sự diễn ra sao. Thế thì trong tương lai hãy sử dụng phương pháp ấy một cách thông minh và hữu ý, bất cứ khi nào bạn thấy mình rơi trở lại vào thói quen cũ và bị áp lực của lòng sợ hãi, lo lắng mà từ hồi thơ ấu bạn đã tạo cho mình cảm ứng, bắt đầu lần nữa việc lấn át bạn. Đây là một trong những phương pháp sơ khởi dạy về kỹ thuật tham thiền, nó phát triển tham thiền định trí theo lối có tính xây dựng, sửa chữa, và có thể giúp bạn tốt đẹp vào bất cứ lúc nào có căng thẳng. Nó cũng có thể giúp huấn luyện hạ trí thành vật phục vụ cho bạn thay vì là chủ nhân.
Một phương pháp khác có tính sáng tạo hơn để chuyển sự chú ý khỏi chuyện của bạn là hướng nó về những ai đang đau khổ, gửi đến họ tư tưởng thương yêu và tìm cách khêu dậy sức mạnh của chân nhân trong tình trạng của họ, vì xin nhớ rằng ở cõi mà linh hồn con người linh hoạt và thức tỉnh hơn hết, họ hòa hợp chặt chẽ và có liên hệ thần giao cách cảm nhiều hơn là ta tưởng ở cõi trần này.
Nói cho cùng thì mỗi người phải tự tìm cho mình cách tốt nhất để thay đổi rung động tiêu cực hay sợ hãi thành chuyện có tính xây dựng, và để cho năng lực của họ tuôn vào đó có thể hướng đi với tác động lớn nhất đến 'cửa thoát', làm thỏa mãn tốt nhất nhu cầu của họ, hợp với tính khí và khiến họ thoát khỏi sự trói buộc của lối suy nghĩ có khuynh hướng trở đi trở lại, được thêm sức mạnh vì tái diễn luôn.
Giống như bất cứ kỹ thuật mới nào, cách tập kiểm soát này xem có vẻ khó và ban đầu dường như bất khả thi cho ai chưa hề tập kiểm soát tâm tưởng loạn động của họ. Như mọi điều, phần lớn đó là vấn đề quyết tâm và kiên nhẫn tập luyện, nhưng yếu tố quan trọng nhất là có ý mạnh mẽ muốn thay đổi hành vi sai thành đúng, sự nô lệ tình cảm thành tự do thoát khỏi những tâm tình phá hoại. Dầu vậy cần ý thức rằng sự việc bạn tìm cách đối phó với những kẻ nội thù cho sức khỏe và bình an trong lòng, sẽ khiến bạn có được trợ giúp xưa nay nằm ngoài tầm tay bạn. Chân ngã cũng ao ước chắc chắn hơn thế nữa việc phàm ngã vẫn còn chìm đắm trong bóng tối, bị áp lực vật chất và tâm linh đè ngộp được giải thoát.
Khi thử tập với bất cứ ý tưởng nào mà tôi đề ra, bạn cũng nên giữ vững tư tưởng và thường xuyên nhắc lại trong lòng rằng không có gì là không tránh được như mới thoạt nhìn, và thay đổi tư tưởng làm nó xây dựng, lạc quan hơn, cộng thêm với việc chuẩn bị có thể ít nhất tránh cho bạn phần nào trọn ảnh hưởng của bất cứ điều gì mà bạn sợ. Cũng hãy thực hiện việc trên bằng thái độ can đảm và rất thực tế là chú tâm vào hiện tại từng phút một, thay vì dành thì giờ suy gẫm về tương lai tưởng tượng. Tức khi làm tròn phần việc của mỗi giây phút tới hết mức của bạn, bạn có thể đang thực sự thay đổi hướng của giòng đời từ lâu vẫn cuốn trôi bạn như chiếc lá thụ động tới điều mà bạn sợ.
Trở lại thí dụ trước đây, một khi học cầm định mạng trong tay mình, bạn có thể còn được phép điều khiển ngựa theo đường khác với đường bạn tin là có thảm họa đón đầu. Lời xưa nói, 'Số mạng đẩy đưa nhưng nó không hề ép buộc'. Vì vậy nếu chuyện mà bạn kinh sợ rốt cuộc không tránh khỏi vì là một phần của số mạng, bạn không nhất thiết  phải bị nó đè bẹp, vùi dập tan nát. Bởi xin nhớ rằng, ngựa trong thí dụ tượng trưng cho tình cảm, dục vọng. Hãy học cách kiểm soát hay ít nhất sửa đổi chúng, tin cậy vào Chân ngã là kẻ thực sự điều khiển cỗ xe thay vì cái ngã, rồi thì thảm họa nếu phải tới sẽ không chi phối bạn nhiều như bạn là hiện nay. Vì một con người khác đương đầu với nó, có những đặc tính mới đủ sức đối chọi nó một cách khôn ngoan, xây dựng, hiểu biết và bình thản. Hơn thế nữa đó là một người mà sức mạnh tinh thần luôn luôn có sẵn khi họ kêu gọi được Chân ngã.
Còn một điểm khác bạn cũng nên giữ trong trí, tầm quan trọng của một việc không phải chính yếu nằm trong chính nó, mà luôn luôn nằm trong phản ứng của người liên hệ đối với nó. Hãy chú tâm làm cho toàn hảo dây liên kết với Chân ngã, và theo thời gian mọi nỗi sợ hãi đang tấn công bạn lúc này sẽ tan biến trong ngọn lửa tinh khiết. Khi ấy bạn sẽ biết niềm vui trọn vẹn của tinh thần, được chữa lành thực sự vì bạn sẽ không 'phạm lỗi' nữa.